Sài Gòn cà phê buổi sáng

Cà phê có thể là thức uống phổ biến nhất của mọi nơi. Vậy cớ sao khi nhắc về Sài Gòn người ta vẫn luôn nghĩ về những ly cà phê buổi sáng, có gì đặc biệt hơn những nơi khác?
Cũng phải thôi, Sài Gòn vốn dĩ là thành phố của sự ồn ào, xô bồ và nhộn nhịp với đủ mọi thanh âm. Nơi sự gấp gáp và vội vã hiện diện trong từng bước chân người qua kẻ lại, trong từng chiếc xe phóng vội khi đèn xanh vừa bật, hay cả trong lớp khói bụi dày đặc mỗi khi giờ cao điểm, thì cà phê sáng lại là cái gì đó lạ lẫm, lắng đọng mà không phải lúc nào người ta cũng được thấy ở Sài Gòn. Cà phê sáng, có lẽ là lúc Sài Gòn cảm thấy mình ở một thế giới khác, trái ngược với vẻ thường tình của nó mỗi ngày.

Sài Gòn cà phê buổi sáng - ảnh 1

Cà phê bệt ở công viên 30.4

Chuyện uống cà phê buổi sáng ở Sài Gòn đã trở thành thói quen của người dân ở đây. Nó không chỉ đơn thuần giúp cho mọi người tỉnh táo, hưng phấn cho ngày mới mà còn là tìm lại sự cân bằng trong lối sống hằng ngày khi người ta vô tình bỏ mất những gì bình dị, giản đơn nhất. Sài Gòn nổi tiếng bởi sự giải trí xa hoa, nhưng đằng sau sự nhộn nhịp, sang trọng ấy đôi khi còn có những lúc bình yên và đời thường đến lạ. Mà những ai nếu chịu khó dậy sớm thì mới có thể cảm nhận được khoảnh khắc hiếm hoi ấy.
Từ mấy ông cụ ngồi với nhau sau giờ tập dưỡng sinh, kể về những bước chuyển mình của thành phố, mấy cậu thanh niên tụ tập bàn về kết quả của một trận bóng muộn đêm qua, tới anh nhân viên văn phòng nói chuyện về công việc, về sếp của mình ngay bên ly cà phê sáng… Những câu chuyện vụn vặt từ gia đình, khu xóm đến những chuyện lớn lao về thời sự, giáo dục, thể thao hay cả chính trị thế giới vô tình trở thành đề tài hấp dẫn của mọi người mà kể qua bao tháng ngày vẫn không hết. Bên ly cà phê sáng, người Sài Gòn sống chậm lại, gần nhau hơn trong những câu chuyện đời bất tận.
Sài Gòn cà phê buổi sáng - ảnh 2
Giữa vòng quay gấp gáp và bận rộn, may mắn thay, đâu đó ở Sài Gòn, buổi sáng vẫn bắt đầu với ly đen đá, tờ báo giấy… nhẹ nhàng thế này đây. Những bận rộn, tất bật của một ngày dài được thay bằng khoảng thời gian nhàn rỗi ít ỏi đầu ngày ngồi ung dung nhấm nháp ly cà phê. Tôi thường uống cà phê sữa ở quán đầu hẻm gần nhà tôi. Cà phê được pha chế đơn giản với ít sữa đặc khuấy với một chút cà phê đã pha sẵn tạo thành màu nâu đặc trưng, sau khi bỏ đá cho đầy ly tiếp tục rót một lớp mỏng cà phê đen lên.
Thật sự thì việc thưởng thức một ly cà phê đúng nghĩa không hề đơn giản như mọi người vẫn nghĩ là uống cái ực và đánh giá nó ngon dở ra sao. Phải là người tinh tế mới cảm nhận được: nếm thử một muỗng, chầm chậm từng chút một đầu lưỡi cảm nhận được cái vị đắng đắng rồi đợi khi nó tan ra cái ngọt dịu nhẹ mới làm ta khoan khoái. Và việc thưởng thức cà phê buổi sáng thì mỗi người có cách riêng của mình.
Có người thích ngồi trầm ngâm bên chiếc phin cà phê đang nhỏ từng giọt đậm đặc, chậm rãi lật giở từng trang báo giấy còn nóng hổi mới ra. Có người lại thích hít hà cái mùi từ ly cà phê nóng thơm lừng nghi ngút khói, lại cũng có người khoái chí nghe cái âm thanh lạo xạo của đá va vào ly khi cầm muỗng khuấy đều một ly đen đá. Có người lại tìm đến cà phê buổi sáng để tìm sự tĩnh lặng trong tâm hồn, họ ngồi đấy lặng lẽ nếm từng muỗng cà phê và ngắm nhìn chuyển mình của thành phố buổi sớm, nghe hơi thở đời thường qua dòng người qua lại, qua những thanh âm gọi mời, chào hỏi lẫn nhau… bằng một vẻ vô tư lự, an nhiên. Thật sự tôi yêu những sớm mai như thế, được ngồi bên ly cà phê buổi sáng Sài Gòn. Và cũng vì thế, với người Sài Gòn, cà phê không chỉ là một thứ nước giải khát mà đôi khi là một cái cớ để người ta được thảnh thơi, để dành cho chính mình và là sợi dây vô hình liên kết mọi người với nhau. Ngồi trò chuyện với nhau mà chẳng nề hà tuổi tác, địa vị, giọng nói, tất cả bỗng trở thành thân quen.
Sài Gòn cà phê buổi sáng người ta vẫn nhắc đến, vậy nó có gì ngon, tại sao người Sài Gòn vẫn yêu đến thế? Đôi khi không hẳn bởi cái ngon của vị giác mà vị ngon của trái tim, của tinh thần mà việc thưởng thức cà phê đem lại. Đó là tiếng chim ríu rít, là cái ấm áp của nắng Sài Gòn, của mùi thơm hương hoa dịu nhẹ, của mát lành gió trong vắt sớm mai, là cái nhìn yêu đời, tinh khôi trước một ngày mới. Tất cả làm nên cái riêng trong văn hóa thưởng thức cà phê của người Sài Gòn.
Sài Gòn cà phê sữa đá
Vẫn mãi như thế
Ai uống hay chưa? *

Bài viết liên quan